BIM VI MÔ
Ngồi cà phê một mình chợt nghĩ, BIM nó kỳ diệu thế nhỉ. Du nhập vào xứ mình, BIM nhanh chóng nổi tiếng và lan rộng từ lĩnh vực xây dựng qua bất động sản rồi đến tất cả các ngành khác cũng xôn xao theo. Đến nỗi nhiều người ra nước ngoài về lại khen BIM ở VN còn giỏi hơn các nước đẻ ra nó. Mỹ, Anh, Úc, đều thua mình tất!
Tại sao BIM phát triển nơi thông tin ít được chia sẻ?
Cố suy ngẫm xem tại sao BIM lại phù hợp và phát triển nhanh ở cái nơi mà thông tin luôn là của riêng, phần ai nấy giữ. Chuyện chia sẻ thông tin ở xứ mình quả là khắc nghiệt. Thông tin là phải mua, mà mua đắt đỏ, có những tin không thể bán. Vậy sao BIM là thứ giúp thông tin lưu thông tốt, logich và chính xác lại phát triển?
Phải chăng do thông tin nơi này quá đắt đỏ nên nó BIM trở thành của quý? Có vẻ không thuyết phục với giả thuyết này. Thông tin bị chặn và bảo quản rất chặt trong từng cá nhân, từng tổ chức,... BIM có ý nghĩa gì cơ chứ?
Lại nhớ, nơi nhiều người thích nói nhiều hơn làm, thích tưởng tượng về tương lai hơn là thực dụng, thích cầu khẩn hơn phải bắt tay làm. BIM có thể được xem như "ông Bụt" chăng? Có thể lắm chứ, BIM vẽ ra viễn cảnh đầy tiềm năng, huyễn hoặc người ta đang trong cơn lúng túng, mất phương hướng, thiếu thông tin. BIM đã đáp ứng tốt nhu cầu tâm lý của nhiều người. Có người còn mơ mộng BIM sẽ nhanh chóng thay thế công việc hằng ngày của mình. Thật vui nhỉ! Vậy mình làm gì để kiếm sống?
Nên giới hạn phạm vi ứng dụng không?
Dù sao BIM đang là trào lưu, đang sốt xình xịch khắp nơi âu cũng là điều đáng mừng. Có điều tôi cảm thấy lúng túng. Bởi quan điểm của một số người cho rằng cái gì mình không tin thì không nói được. Nhưng muốn sống thì phải nói thứ người ta thích nghe, nếu không thì mình cũng không thể tồn tại để giữ quan điểm riêng được. Vì thế nên chăng chúng ta cũng sẽ nói về BIM! Yêu BIM, Thần tượng BIM, BIM là sự sống còn,... Nhưng phải giới hạn phạm vi để tránh xung đột với quan điểm riêng.
Tôi đề xuất chỉ khoanh vùng trong một phạm vi hẹp với mong muốn giải quyết những vấn đề tuy khó nhưng trong tầm tay của mình, gọi là BIM Vi Mô.
BIM Vi mô theo tôi bắt đầu từ những việc nhỏ nhất là Triển khai ra hồ sơ thiết kế thi công, đến khối lượng dự toán, định lượng được công việc hằng ngày và làm sao cho hiệu quả công việc nâng cao, thu nhập cao rồi hãy nghĩ đế chuyện lớn hơn. Người lao động nói chung đều quan tâm đến hiệu quả công việc và thu nhập tốt dựa trên công nghệ. Nếu công nghệ không giải quyết được 2 yếu tố trên thì có phải vô nghĩa không?
BIM VI MÔ, có nên đuổi theo trong giới hạn như vậy trước khi nghĩ đến BIM Vĩ mô không?